Monday, September 3, 2012


Thư của một người em -TUL.

Tranh Bùi Xuạn Phái
SINH NHẬT BÉ ĐSTV 6370
Tròn hai tuổi
9/2010-9/2012

Thư của một người em ......

          Thấm thoát em đã được tròn hai tuổi , cả hai lần sinh nhật em đều nhờ chị Hà nhắc chứ Lon Ton không nhớ mà TUL cũng chẳng để ý tới . Tuy nhiên em không buồn đâu vì em biết đời sống của các chị vô cùng bận rộn. Những buổi sáng , buổi trưa , buổi chiều và đêm xuống ....tất cả như những màn hình chiếu qua ,  vội vã  có những lúc ngập tràn âm thanh , màu sắc . Có những lúc lặng thinh vì suy nghĩ âu lo. Em ghi nhận đời sống đang quay theo cái kim đồng hồ kia với những thay đổi của từng giai đoạn , những sân khấu và cuộc đời , những nhân vật và từng câu chuyện.
          Em bàng hoàng với những mất mát ,  lần lượt từng mùa ra đi, của bố mẹ về già  , của thầy cô TV ngày nào và  của các bạn đồng  trang lứa đã sớm quá vãng . Những ngày  chia xẻ với nhau niềm đau cùng những lời câu nguyện  . Những buổi xổ số gây quỹ từ thiện, xây cầu , lắp giếng giúp đỡ dân nghèo ở thôn quê VN cũng như  hồi hướng công đức cho các bạn đã khuất bóng.  Những dư âm đó lắng đọng mãi trong tim em ,  xiết bao thương cảm và hoài niệm . 
          Em chứng kiến sự thành đạt của con cái  các chị , những bông hoa đẹp nhất , những chồi non đang vươn lên bầu trời ngập tràn hy vọng .  Em cũng xin đón chào những chồi non lộc biếc ,  những búp măng ngọt ngào. của  thế hệ các cháu mới chào đời .   Các chị giờ đã bước vào tuổi lục tuần nhưng không lục tùng  là thế. Em cũng xúng xính áo quần rực rỡ , hạnh phúc cùng các chị  những ngày lễ  ra trường , những đám cưới , những buổi trình diễn piano của Quenna , những buổi họp mặt  TV đầy ắp tiếng cười ...vẫn nghịch ngợm như thuở nào không khác, ....  những sinh hoạt rộn ràng đó vẽ nên một thế giới  hạnh phúc , em xin chúc mừng các chị.
          Em ngưỡng mộ cái quá khứ đã đựợc gìn giữ , nâng niu từ những kỷ niệm của những người bạn đồng trang lứa dưới một mái trường . Em cũng ngưỡng một tương lai đã được vun xới , chăm chút từ Đệ Thất TV . Tương lai đó đang chào đón các chị , em cảm thấy sự tận tuỵ  , em hứa sẽ chẳng một chút phụ lòng...... 
         Những ngày ...đôi khi cũng dài lắm khi những khó khăn  bệnh tật , những tai nạn đổ xuống không ngờ.  Các chị đã dạy cho em sự bình tĩnh và can đảm cần thiết để vượt qua,  để nuôi dưỡng niềm tin trong  tình yêu và cuộc sống. Tất cả đó là một tài sản lớn.....  dù em mới chỉ tròn hai tuổi.
         Cũng không thiếu nhũng  hồn nhiên, đáng yêu biết bao khi các chị đã sống lại một thời tuổi trẻ  viết lên  những bài thơ ,  kể lại tình yêu và giấc mơ của mình .  Những xúc động đó có thật một thời ,  đẹp và vẫn còn rất mới ,   phản chiếu yêu kiều  trên nhan sắc của em....mặc dù em mới chỉ tròn hai tuổi.
          Em yêu các chị vì thế .
          Xin chúc sức khoẻ và gửi các chị một nụ hôn thương mến.

TUL
THÁNG CHÍN 2012.
        
         
XIN MỜI CÁC CHỊ  ĐỌC LẠI THƯ NGỎ NGÀY EM MỚI RA ĐỜI.

Kể từ ngày chúng ta ra trường
kể từ tháng 4 lịch sử
mỗi người một ngã
trên khắp miền thế giới ....
dã xa những kỷ niệm dưới mái trường
quê hương nhũng ngày 75 tưởng chẳng bao giờ còn có thể nhìn lại
mái trường lại càng xa hơn chỉ còn trong trí nhớ
những người học trò lúc đó vẫn còn ngây thơ lắm
đang trong tuổi yêu đương hoặc đã bắt đầu làm vợ ,làm mẹ
những vai trò nghe thật dễ thương , giản dị nhưng đã bội phần khó khăn
khi người con gái tiễn chồng đi học tập không biết được ngày về
những khuôn mặt còn nguyên nét TV đã phải nhào ra đời thay chồng kiếm sống nuôi con
những khuôn mặt ngơ ngác phải rời xa trường đại học với mảnh bằng dở dang hoặc vô dụng
cụ thể cái vòng đã biến đã xoay đã nhào lộn phần đời, phần người
em đã lẩn vào những con đường chưa từng học được ở nhà trường
đã rơi vào những cõi chưa từng nghe nói đến
như đất nước đã rơi vào một thời kỳ tăm tối
em cũng rơi theo người em gái TV
người đàn bà VN
em đã biết đời khi liều mạng
lịch sử lúc đó với em như một cơn mê
em đã một mình hoặc với chồng con, gia đình liều mình trên rừng trên biển
em đã có những cuộc hành trình không sách nào dạy bảo
em đã đứng lên làm người bi ruồng bỏ chạy đến bờ bến lạ
ở đó em tập làm tập học tập sống lại từ đầu
em đã không hề biết em bé nhỏ
em đã không hề biết em ngây thơ
em đã có những cuộc phiêu lưu chẳng hề biết nơi nào sẽ tới
rồi em vẫn đứng dậy khoan thai
rồi em vẫn làm đẹp hàng ngày đến trường
những bài học bằng tiếng xứ người em cố nuốt
rồi em cũng đi làm như tất cả như em đã được sinh ra ở xứ này
rồi em quên di
rồi em sống đôi khi hạnh phúc
có điều ngạc nhiên oh! không em vẫn là em
vẫn còn những ngây thơ dù là ngây thơ cụ, vẫn còn những phá phách nghịch ngợm mỗi lần tụm năm túm bảy
chả trách chúng em mỗi lần TV họp mặt là vỡ cả đất trời
thoáng đó đã xa lắm
thoáng đó đã gần 60 mươi mùa xuân những người con gái 63-70
ngậm ngùi nhớ lại
những mùa xuân nát tan sau 75
những mùa xuân xa lạ nơi xứ người
những mùa xuân nhận nơi này làm quê hương
biết bao ngày đã qua biết bao đời đã đổi
có những giấc mo tàn
có những hy vọng nhóm lên
vi em vẫn miệt mài yêu và sống
em đó TV
vẫn không ngừng tìm lại những mất còn
những thành tựu xum vầy những hạnh phúc hay dang dở
em oi TV
người thiếu nữ trong mỗi chúng ta
em hứa đi
sẽ không bao giờ già
sẽ không bao giờ có tuổi
khi trở về khung trời đó
TRƯNG VƯƠNG 

No comments: