Friday, July 6, 2012

Đậu nắng ban mai.








TRANH HOẠ SĨ NGUYỄN ĐÌNH VŨ





ĐẬU NẮNG BAN MAI
TUL
Riêng tặng Minh Quang
và hai cháu Tường Duy& Colleen Zink

Một lầm lẫn phổ biến dễ thương đó là cái tên Thê Húc đã được hiểu hoặc diễn nghĩa là duyên chồng vợ , có người còn phán rằng đó là cầu ĐÁNH VỢ hoặc VỢ ĐÁNH. Nguyên do chỉ vì chữ THÊ nổi bật trong cái tên THÊ HÚC của một cây cầu nổi tiếng ngoài Hà Nội



Thực ra Thê Húc có ý nghĩa là là ĐẬU NẮNG BAN MAI, cầu Thê húc là cầu Đậu nắng Ban mai . Cái tên bắt nguồn từ ráng hồng buổi sáng khi mặt trời lên phía bên kia hồ nhuộm đỏ một khối không gian trước đền ngọc Sơn tĩnh lặng.












Cầu Thê Húc làm hoàn toàn bằng gỗ, không rộng lắm chỉ đủ cho hai làn người sóng đôi trên cầu đi lên đi xuống mà thôi. Dẫn từ bờ hồ Hoàn Kiếm vào đền Ngọc Sơn , cầu có hình dáng thanh tao nhưng quyến rũ, nhịp cầu cong cong , thành cầu bóng loáng gỗ trơn không trạm trổ nổi bật nét đơn sơ thi vị. Những bệ đỡ cũng bằng gỗ , nhô lên từ mặt hồ đan chéo nhau như trong một bức tranh thủy mạc. Cầu Thê Húc được sơn màu đỏ , cái màu rực rỡ trên nền xanh biếc của nước hồ. cái sắc đỏ lồng theo bóng mây trôi qua chân cầu đẹp như chuyện kể trong một huyền thoại
.






Cây cầu độc đáo này là niềm kiêu hãnh của Hà Nội và của người VN. Bất cứ ai quan tâm đến văn hoá VN cũng sẽ nhận ra càu Thê Húc như một tâm tình của ngàn năm gửi lại, nó như bài thơ nằm vắt ngang mặt hồ. Khi những người đầu tiên xây dựng nên chiếc cầu này, có lẽ họ cũng không có tham vọng gì ngoài tình yêu đơn giản như những bài cadao trong văn học dân gian.








Trong thời chiến tranh , khi máy bay Mỹ bỏ bom trải thảm tới tấp xuống Hà Nội nhưng đã không một trái nào rơi xuống hồ con rùa , đền Ngọc Sơn hay cầu Thê Húc. Tất cả đã tồn tại qua những kinh hoàng đó. Phải chăng đây là mục tiêu dân sự không cần thiết để tán công ?nhưng phần chắc có lẽ đúng hơn la người Mỹ hình như cũng đã nhận ra vẻ đẹp của cây cầu đỏ, trên mặt hồ xanh màu ngọc bích.. Loại trừ những suy nghĩ không văn hoá hoặc vô nghệ thuật , khi đứng trên chiếc cằu này sẽ hiểu vì sao nó đã -tồn tại qua những đau thương của lịch sử..
Tại sao lại màu đỏ? sẽ chẳng có màu gì đẹp hơn và thích hợp hơn khi muốn diễn tả một nụ cười , một tình yêu ngàn năm trong tim và một lời cầu nguyện.
Vì thế mà người VN có chiếc cầu đỏ thẫm trong tim mình
Vì thế mà nó hiện hữu và ở đó mãi mãi...
Vì thế mà ý tưởng của một bác sĩ trẻ mới ra trường_- chàng người VN nhưng được sinh ra và lớn lên ở Mỹ , được giáo dục và trưởng thành trong văn hoá Mỹ_-rằng chàng muốn tìm một nơi nào đó trên quê hương VN để qùy xuống xin hỏi người yêu về làm vợ.. Người thiếu nữ may mắn đó lại là một cô gái người Mỹ- thì nơi đó không thể khác hơn là cầu Thê Húc.
Vì mẹ đã có ý tưởng đó khi chàng hỏi ý kiến của bà. Thật ra chàng cũng không hề biết gi về VN, mặc dù đó là quê hương của mình . ...chàng vẫn có những câu hỏi như vậy
Khi chàng muốn lập gia đình với một người con gái Mỹ , chàng đã suy nghĩ về tình yêu của mình thật kỹ nhưng vẫn hỏi mẹ để đươc câu trả lời rằng :





the bride







Mary Colleen Z-Đó là hạnh phúc của con , con lấy vợ cho con không phải cho mẹ

Tháng 3 năm 2010 , chàng lúc đó đang sửa soạn để năm tới thi ra trường , nhưng vẫn xắp xếp một chuyến đi về VN cùng với người yêu . Cô gái người Mỹ này không phải là sắc nước hương trời (còn có phần nào tom boy nữa ) nhưng chàng đã chọn và yêu. Thật hiếm có một người con gái nào không ưa shopping , không trang điểm , không ăn diện. Nàng yêu sự đơn giản , nàng tận tụy với đời sống cùng chàng , điều đó quá quan trọng để chàng yêu và muốn kết nghĩa trăm năm. Chàng thấy mình làm đúng khi đưa người yêu cùng với mẹ về lại quê hương.








Chàng đưa nàng đi thăm các nơi ,nàng dâu Mỹ cũng muốn biết và học về đất nước thứ hai của mình . Điểm đầu tiên là Sài Gòn , rồi Huế ( chàng người gốc Huế) va cuối cùng quan trọng là Hà Nội. Người con gái Mỹ hội nhập mau lẹ với những sinh hoạt chung quanh , nàng đã thưởng thức tất cả những món ăn VN nhất là các món Huế. Mẹ đã từng gói cả trăm cái bánh bột lọc để gửi cho chàng những ngày chàng đi học xa nhà, chàng cám ơn mẹ nhưng làm thế nào chàng dám mơ một ngày nàng tomboy của mình có thể nấu bún bò Huế ,làm nem tré , làm những món của mẹ mà chàng rất mê từ bé.



Trong suốt chuyến đi, cái hộp nhỏ đựng chiếc nhẫn kim cương lúc nào cũng được chàng giữ bên mình, thỉnh thoảng chàng lai check xem make sure nó vẫn còn đó. Nàng không hề hay biết những dự tính trong đầu của chàng . Nàng chỉ gỉản dị nghĩ rằng nàng đang theo bạn trai cùng với mẹ của anh ta đi vacation ở VN , chỉ thế thôi.
Ngày quyết định đã đến , buổi sángchàng dậy sớm, chắc ăn với chiếc nhẫn kim cương vẫn còn trong túi , chàng hân hoan cho một ngày mới của riêng mình . phần nàng, đêm hôm trước không may nàng đã ăn phải "cái gì đó" không hợp , thế là suốt đêm nàng phải đi vệ sinh nhiều lần , mệt nhoài và không ngủ làm nàng mệt mỏi . Sáng ra đã đỡ nhưng nàng không thể dậy nổi , nàng muốn ngủ laị giấc nhưng không được , mẹ chàng nói hôm này ngoài hồ Gươm có hội hè vui lắm , mẹ muốn đi thật sớm để giữ chỗ tốt . Thật ra chàng đã bàn với mẹ như vậy , vì chỉ có buổi sáng sớm cầu Thê Húc mới vắng người để chàng có thể thực hiện ý định của mình mà không sợ bất cứ một sự quấy rầy nào. Hơn nữa mẹ nói cảnh có vắng như thế chụp hình mới đẹp.
Tuy mệt nhưng nàng cũng dậy để tham dự ngày hội , nghe chàng nói đặc biệt lắm và nàng cảm tưởng như nếu bỏ qua , chuyến đi của nàng với người yêu sẽ không thể trọn vẹn


.






Well, this will make it even better
Colleen ..will you marry me?










Buổi sáng còn tinh sương khi đi tới hồ Gươm, chiếc cầu đỏ như mỉm cười , một nụ cười vô cùng xinh đẹp và hứa hẹn. Đúng như mẹ nói , chưa có nhiều người vào sớm mai này, trời mùa hạ như xanh và cao hơn , nước hồ Gươm vẫn xanh màu ngọc bích, đền ngọc Sơnvẫn như một đóa sen trong không gian tĩnh lặng.
Ba người bắt dầu cùng bước lên cầu Thê Húc, không khí mát lạnh tù làn gió trên mặt hồ, nàng ngạc nhiên hỏi chàng sao không thấy người đi dự hội ? Chàng mỉm cười , nhìn nét mặt nàng không son phấn dễ thương mộc mạc, aó quần cũng vậy thật giản đơn .....đó là người sẽ trở thành vợ mình . Chàng nắm tay nàng , hai người đi lên gần giữa cầu , chàng níu nàng dừng lại, mẹ biết ý đã đi nhanh lên phía trước và camera sẵn sàng trong tay . Mẹ chàng là chứng nhân duy nhất cho sự ngỏ lời đầy lãng mạng của chàng với nàng.
Nàng tưởng chàng có ý dừng lại ngắm cảnh nên quay ngang nhin xuống mặt hồ, bỗng dưng chàng gọi tên nàng , chàng nói nàng hãy nhắm mắt lai , vẻ của chàng vừa ngây thơ vừa nghiêm trang, vẻ của nàng vừa bối rối vừa hoài nghi lẫn lộn .nàng không hiểu gì hết nhưng cũngnhắm mắt lai. Chàng lấy cái hộp nhẫn kim cương từ trong túi rathật nhanh. chàng quỳ xuống và kêu nàng mở mắt ra , thảng thốt trước mặt là chàng với cái nhẫn kim cương lóng lánh trong cái hộp nhỏ thật xinh đang quỳ trước mặt mình .Nàng nghe chàng hỏi:










..before she could even open her eyes......I was already on one knee








_ em có nhận lời làm vợ anh không?
nàng run rẩy hạnh phúc , sung sướng ngỡ ngàng như trong mơ, nàng không ngờ đời mình có một giấc mơ đẹp như vậy.
_ yes !yes!
cả triệu lần yes cũng chưa diễn tả hết nỗi hân hoan vừa ập đến , nàng hạnh phúc gần như nghẹn thở
nàng không ngờ người thanh niên VN laị nồng nàn đến vậy.
Rồi nàng cúi xuống và chàng đứng lên , hai người ôm hôn nhau trong khi mẹ có bổn phân chụp hình lia liạ.
Nàng hiểu , dù mệt ngày đó không thể hoãn lại vì ngày đó chàng đeo nhẫn cho nàng.




................ Sau cùng xin báo tin vui , chàng và nàng sẽ chính thức trở nên vợ chồng vào ngày 4 tháng 6 năm 2011.tai tiểu bang OHIO. Đám cưới sẽ được tổ chức theo đúng nghi lễ VN với mâm qủa xôi gấc do chính mẹ của chàng tự nấu. Cô dâu chú rể sẽ mặc aó dài truyền thống VN.......
Xin chúc mừng cho hai cháuTường Duy và Colleen Zink trăm năm hạnh phúc
Xin được góp vui với MQ.


VA June 1-2011







Cầu Thê Húc về đêm









newly wed
happy forever and after.....

No comments: