Friday, June 8, 2012

Thơ HOA KỲ DUNG

Dã Tràng

Người du mục dừng lại một buổi chiều nước xuống
Bên ghềnh đá nâu nàng ngồi bất động lắng nghe
Biển thì thầm những lời ca của sóng

Biển kể lể về cuộc đời của chàng
Một con ốc nhỏ nhoi trong lòng biển rộng
Như trăm ngàn các sinh động khác
Cuộc đời của chàng cũng đầy những âu lo khắc khoải
Cũng bập bềnh trôi nổi ít ngày vui
Một chút hân hoan, trăm ngàn thất vọng
Vài cuộc tình vụn vặt, thao thức mấy tuần trăng

Câu chuyện về đời nàng biển vẫn rì rào tâm sự
Một con Dã Tràng lang thang trên bờ vắng
Mòn mỏi kiếm tìm những dấu chân đã mờ trên cát trắng
Mắt nàng xa xăm nhìn về cuối chân trời vô định
Con sóng nào đưa về đây một lần thôi tình bất hạnh năm xưa
Sóng vẫn cứ ra vào hồn nhiên vô tình không biết
Những lâu đài thần tiên tan rã tình chờ mong

Chiều đã tắt, đêm không trăng trời trong suốt những vì sao
Nước đã lên, sóng thôi không rì rào ca hát
Biển ngưng lời chia sẻ nỗi niềm riêng
Ghềnh đá nâu đã chìm sâu trong lòng biển
Dấu tích của người du mục ngồi bên bờ biển vắng
Chỉ còn lại một con Dã Tràng cô đơn trong lòng con ốc nhỏ.

Hoa Kỳ Dung
Tháng 11 ngày 1 năm  2004

No comments: