Wednesday, March 20, 2013


Ảnh nude và nghệ thuật thuyết phục mẫu

Để một người mẫu đồng ý chụp nude, nhiếp ảnh gia sẽ phải mất nhiều tháng giải thích và giúp họ hiểu ý nghĩa đích thực của ảnh nude.

Dương Quốc Định, sinh năm 1967, tại Đồng Nai, tốt nghiệp chuyên ngành đồ họa công nghiệp năm 1989. Sở trường của anh là chụp ảnh nude. Anh đã có 8 năm trải nghiệm với thể loại nhiếp ảnh nhạy cảm nhưng đầy tính nghệ thuật này. Điểm đặc biệt là mỗi năm, anh chỉ đầu tư tâm sức để chụp cho một người mẫu nude duy nhất.
Bức ảnh nude đầu tiên của Dương Quốc Định là "Chất liệu sống". Anh kể, có lần một tiệm tóc thời trang nhờ anh chụp các mẫu tóc quảng cáo. Cô người mẫu nhà ở gần đấy, sau đó trở nên thân thiết với vợ chồng anh. Qua tâm sự, anh biết cô ấy có một chuyện tình rất buồn và cảm nhận được ở cô sự nhọc nhằn của kiếp người, cái nghiệt ngã của hồng nhan đa truân. Anh trình bày ý tưởng và đề nghị cô làm người mẫu trong một bức ảnh nude. Cô đồng ý và bức "Chất liệu sống" ra đời. Lúc đầu Định chỉ có ý chụp tặng nhưng sau đó đọc được những thông tin về cuộc thi ảnh nghệ thuật ở Ấn Độ, anh gửi tham gia và bức ảnh đoạt HC vàng. Đó cũng là kỷ niệm đầu tiên khi bước vào làng nhiếp ảnh của anh.
"Chất liệu sống" là bức ảnh nude đầu tiên của Dương Quốc Định
Anh quan niệm: "Nude không phải là ghi nhận lại hình thể của người phụ nữ một cách dung tục, sexy, gợi dục mà muốn mượn vẻ đẹp trời phú cho thân thể người phụ nữ để làm chất liệu, thể hiện ý tưởng nghệ thuật của mình".
Để thuyết phục một người mẫu chụp nude cho mình, nhiều khi anh phải mất nhiều tháng để tìm hiểu rồi giải thích và khiến họ hiểu rõ ý nghĩa đích thực của ảnh nude. Chỉ đến khi họ cảm nhận được những giá trị nghệ thuật bằng cái tâm thì mới có thể thoát tục, hòa mình vào những bức ảnh để đời, lưu giữ vẻ đẹp tuổi thanh xuân. Cũng có không ít trường hợp thuyết phục không thành công vì nhiều lý do liên quan đến những định kiến xã hội.
Trước khi thực hiện bộ ảnh, anh cũng như nhiều nhiếp ảnh gia khác, sẽ cùng người mẫu ký vào một văn bản ràng buộc, đảm bảo họ ý thức được rõ công việc mình đang làm và tránh những sự việc đáng tiếc sau này.
Sở trường của Quốc Định là chụp ảnh nude. Anh đã có 8 năm trải nghiệm với thể loại nhiếp ảnh nhạy cảm nhưng đầy tính nghệ thuật này.
Sở trường của Quốc Định là chụp ảnh nude. Anh đã có 8 năm trải nghiệm với thể loại nhiếp ảnh nhạy cảm nhưng đầy tính nghệ thuật này.
Sự nghiệp ảnh nude của Dương Quốc Định những năm qua chủ yếu dựa trên 8 người mẫu và anh tự nhận rất khó tính trong tuyển chọn mẫu. Người mẫu ảnh của anh phải trẻ đẹp, biểu cảm có hồn mà tư cách đạo đức phải tốt và không thể thiếu sự đồng thuận của gia đình. Chụp thể loại nude khá nhạy cảm nên ban đầu đa phần người mẫu không chuyên nên tỏ ra e ngại và xấu hổ vì thế, việc rất quan trọng của nhiếp ảnh gia là phải tạo ra một không gian nhẹ nhàng và tâm lý thật thoải mái cho người mẫu.
"Để một bộ ảnh nude thành công, trước hết, nhiếp ảnh gia phải tôn trọng người mẫu của mình từ trong tâm. Có như thế mới khiến người mẫu dễ dàng tạo dáng, thả hồn vào những bức ảnh", anh chia sẻ thêm. Điều đặc biệt, những người mẫu chụp nude cho Quốc Định đều đồng ý chụp miễn phí bởi họ ý thức được công việc của mình là đang cống hiến và lao động vì nghệ thuật.
Anh đã từng đạt nhiều giải lớn nhỏ, trong nước và quốc tế nhưng nổi bật nhất là giải cao nhất tại cuộc thi ảnh quốc tế Giuliano Carrara lần thứ VII diễn ra vào ngày 11/05 /2008 tại Italy.
Mỗi năm, anh chỉ đầu tư tâm sức để chụp cho một người mẫu duy nhất.
Dương Quốc Định từng đạt nhiều giải thưởng trong và ngoài nước, trong đó nổi bật nhất là giải cao nhất tại cuộc thi ảnh quốc tế Giuliano Carrara lần thứ VII ngày 11/5/2008 tại Italy. Tại giải thưởng này, Quốc Định chiến thắng ở cả 5 hạng mục, vượt qua gần 4.000 bức ảnh dự thi của 368 tác giả thuộc 33 nước.
Hiện anh là nhiếp ảnh gia tự do ở Đồng Nai, để kiếm sống, mỗi tháng anh chỉ chụp một bộ ảnh duy nhất, bất kể thể loại gì và dành rất nhiều tâm huyết để trau chuốt và đầu tư cho tác phẩm của mình. Ngoài nude, phong cảnh và tĩnh vật cũng là những lĩnh vực khiến Quốc Định say mê.

Bộ ảnh thiếu nữ nude đẹp tuyệt

Mỗi năm, nhiếp ảnh gia chỉ đầu tư tâm sức chụp một người mẫu duy nhất và tất cả họ đều đồng ý chụp miễn phí.

SuZi Nguyễn

Xem thêm bộ ảnh thiếu nữ khỏa thân đẹp tuyệt

Monday, March 18, 2013

Nắng thu Hà Nội- Nguyễn Biên Thùy


Nắng thu Hà Nội

Hà Nội chỉ đẹp nhất khi đơn giản là chính nó trong nắng thu và mùi hoa sữa, vậy thôi!

Nguyễn Miền Biên Thùy
Chỉ có ở Hà Nội, nắng thu mới đúng với tên gọi. Nắng thu không rực rỡ, cũng không nhạt nhòa hay chói chang, không ảm đạm hay bỏng rát cũng không lạnh lẽo, không gào thét, không câm lặng, không dữ dội, không dịu êm và không vui tột đỉnh nhưng cũng chẳng buồn não nề. Nắng thu là vậy, chẳng có một thái cực cố định hay cụ thể nào, cứ bình thản như cuộc đời vẫn thế.
Bởi vì thế này, thu thường buồn man mác còn nắng lại hân hoan, nên nắng và thu khi gặp nhau lại cứ cố co kéo đối phương về phía mình nhưng chẳng thể giận dỗi mà không chơi với nhau. Thiên nhiên vốn không chỉ đẹp mà là quá đẹp! Thiên nhiên lại thường không có chữ "đành" hay chữ "buộc". Chỉ có con người mới đem chữ "đành" để "buộc" vào mình thôi. Thế nên nắng và thu kết hợp với nhau một cách hài hoà, yên bình nhất có thể. Nắng thu đẹp theo cách như vậy đấy.
Những vệt nắng ấy cứ chạy nhảy mãi qua vô số toà nhà cao thấp, lệch lạc nhau hay những hàng cây, con phố dài ngắn vô định để chơi trò đuổi bắt với con người. Chạm vào người này một ít hay bao phủ lấy người kia. Kiểu gì thì nắng ấy cũng tìm ra bạn nhanh thôi. Chỉ trừ khi bạn ở trong bốn bức tường vô cảm hay bốn tấm kính chắn của ô tô. Nhưng bạn lại chẳng thể ở mãi trong đó đâu. Dù bạn có tránh né hay thèm khát thì nắng ấy cũng chỉ có khoảng thời gian nhất định để tồn tại.
Người ta luôn tự huyễn hoặc bản thân là có thể giữ được nắng trong tay. Hoặc giả là nắng cố tình đánh lừa người ta như vậy bởi đúng là dễ thật, giơ bàn tay ra trước nắng là được thôi. Nhưng những thứ có được một cách dễ ợt thì cũng dễ đánh mất nhất. Hoặc giả là những thứ "cố tình" đến một cách dễ ợt lại chính là thứ độc ác, dã man nhất khi bỏ đi. Và thế là sẽ có khối người ngẩn ngơ nhận ra sai lầm của mình, để rồi lại tìm thấy một điều ngược lại, một chân lý rằng "không phải nắng mà là mưa mới giữ được ở trong tay nhưng cũng chẳng bao giờ giữ được mãi mãi".
Dẫu sao thì nắng thu cũng đang tràn ngập trên khắp các toà nhà, hàng cây, con phố của Hà Nội, cả những nơi xa hoa, lộng lẫy nhất và những nơi hoang tàn đổ nát nhất... Hà Nội đã 1002 tuổi rồi. Ấy thế mà đôi khi cứ cảm thấy Hà Nội bị bắt phải mặc một chiếc áo quá rộng, quá màu mè, quá phô trương, và nó tự dưng trở nên ngô nghê quá đỗi, ngô nghê gấp nghìn lần cái tuổi 1002 ấy.
Hà Nội chỉ đẹp nhất khi đơn giản là chính nó trong nắng thu và mùi hoa sữa, vậy thôi!



MC Biên Thùy và góc quá khứ

'Có nhiều cách kể chuyện hơn là làm bánh hay làm tình'. Việc sợ mất quá khứ là vô nghĩa, sẽ có những thứ đẹp đẽ hơn thay thế.

Nguyễn Miền Biên Thùy
"Có nhiều cách kể chuyện hơn là làm bánh hay làm tình". Mọi người cứ hay hỏi tôi về câu này có ý nghĩa gì, sao lại phải có "làm tình". Vì ngay cả việc đó và việc ăn (làm bánh) - hai việc quan trọng nhất và ý nghĩa nhất của con người, cũng không phong phú và thú vị bằng việc kể chuyện. Người ta kể chuyện ngay cả lúc làm bánh và làm tình đấy thôi! Thế nên, chả có gì là nhạy cảm hay suy diễn cả, hãy để tôi dùng câu đó một cách vô tư trong những câu chuyện của tôi. Thế nhé!
Câu chuyện ngày hôm nay của tôi bắt đầu từ lúc mở lại chiếc máy tính cũ. Quá khứ là gì nhỉ? Quá khứ là những thứ đã qua, có thể làm ta bật khóc như một đứa trẻ và bật cười như một kẻ điên. Có một người bạn nói với tôi rằng người hạnh phúc là người biết bỏ qua quá khứ, không nghĩ đến tương lai mà chỉ sống cho hiện tại. Bạn cũng bảo với tôi rằng tôi không hạnh phúc vì mặc dù tôi sống cho hiện tại và không nghĩ đến tương lai nhưng tôi lại không thể bỏ qua quá khứ. Đúng vậy! Bởi quá khứ với tôi luôn là những điều đẹp đẽ. Chả ai lại đi vứt bỏ những thứ đẹp đẽ bao giờ.
Vậy mà, bạn của tôi ơi, bây giờ thì tôi đã hiểu rồi. Rõ ràng là những điều đẹp đẽ thông thường sẽ mang lại hạnh phúc nhưng nếu chúng thuộc về quá khứ thì chỉ làm ta nhói đau vì chúng không còn ở thời hiện tại. Có vẻ như càng lớn thì những thứ được coi là đẹp đẽ càng ít đi. Thế nên xu hướng lưu giữ quá khứ đẹp là tất yếu. Người ta sợ sau này chẳng có gì là đẹp nữa. Vì sao? Vì thực ra con người luôn sống trong sợ hãi. Sợ hãi là thứ trừu tượng và nó cần được cụ thể hóa tại một thời điểm nhất định. Lúc thì người ta sợ cái này, lúc lại sợ cái khác, chẳng bao giờ hết sợ. Nếu như có ai đó tự tin nói rằng không sợ gì thì có nghĩa là người ta sợ chính mình.
Điều thú vị ở chỗ, chẳng có gì đáng sợ cả. Nhưng người ta chỉ kịp nhận ra điều đó ở khoảng giữa khi vừa vượt qua nỗi sợ này để tiếp tục đến với nỗi sợ khác mà thôi. Vì vậy, việc sợ mất quá khứ là vô nghĩa, sẽ có những thứ đẹp đẽ hơn thay thế. Chắc chắn là hơn...


Friday, March 15, 2013

Saturday, March 9, 2013

Dad's photos of daughter look like classic painting


Dad's photos of daughter, 5, look like classic paintings

1 hour ago
Athena with cherries.
Courtesy Bill Gekas
Athena with cherries.
At first glimpse, they look like classic paintings you might see hanging in the Louvre — but actually they’re photos taken by a photographer in Australia of his 5-year-old daughter, Athena.
“It's not about imitating any of the known past works, but more about re-creating the atmosphere the old masters' works were known for,” photographer and father Bill Gekas told TODAY.com via email.
Athena with pears.
Courtesy Bill Gekas
Athena with pears.
The photos place Athena in various simple settings, with fruit -- and without the cheesy smile that’s a staple of photos nowadays.
What’s the magic behind the artistry? Gekas cites lighting, as well as digital enhancements and “some knowledge in camera and aesthetics.”
The Melbourne dad started taking the photos back in 2010 because he wanted some classic portraits of his daughter. Then people took notice and the project took a turn.
Athena as maid.
Courtesy Bill Gekas
Athena as maid.
“As a little time went on, I was still shooting and it was becoming more a body of work which my peers found appealing,” Gekas said. “At that point, the concept of it being a portrait of our daughter shifted to it being a creative-type portrait of a child.”
Gekas is not your regular camera-wielding dad: He’s an award-winning, self-taught photographer whose pictures have made splashes in numerous publications.
Athena with plums.
Courtesy Bill Gekas
Athena with plums.
And how does Athena like posing for Dad?
“She loves it,” Gekas said. “Like any young girl her age, it’s about dressing up in fancy costumes; that’s the part that’s most appealing to her.”
Athena with sunflowers.
Courtesy Bill Gekas
Athena with sunflowers.
The father-daughter duo only shoot together every few weeks so little Athena doesn’t grow bored. Gekas and his wife spend about a week prepping the shoot, which only lasts about 10 minutes.
“Most importantly it’s been about not taking it too seriously, having fun with the camera and spending a little time once in a while doing something creative altogether as a family,” Gekas said.
His photos may provide some inspiration for frustrated dads out there looking to get great shots of their daughters.
“The most important part is to make the photo shoot fun and short,” Gekas said “Be well prepared for it, and try (to) get the shot within the first 10 minutes if you can.”